Insane
CHATTHUGIAN.MOBIE.IN
kính chào qúy khách

TRANG CHỦ
Truyện Teen   Ngôn Tình   Đam Mỹ   Bách Hợp   Tử Vi   Truyện Tranh  
Facebook  Xổ Số  Dịch  Tải Game  Báo  Tiền Ảo Bitcoin 

  Vợ Yêu Nữ Cảnh Sát Của Thượng Tướng


Phan_50

Trinh Tử nhìn chằm chằm vào đống lửa lớn cháy hừng hực không ngờ lại có thể có kết cục như vậy. Nam Cung Tước lại bị thủ hạ của mình phản bội đến cuối cùng xương cốt cũng không còn!

Nước mắt không một tiếng động chảy xuống, rơi trên gương mặt lạnh lẽo mà cô vẫn không phát hiện ra.

Mạc Thiên Kình nhìn cô, có lẽ cô ấy vẫn còn yêu Nam Cung Tước. yêu một người sao có thể dễ dàng nói quên là quên được!

"Anh, vụ án của Nam Cung Tước cứ như vậy chấm dứt sao!"

Thượng Quan Quân triết không ngờ chuyện này sẽ diễn biến thành ra như vậy. Người của bọn họ mặc dù đã phá hết bom được cài đặt, nhưng không ngờ Nam Cung Tước lại bị thủ hạ của mình nổ chết, một cái chết thảm như vậy.

"không thể như vậy còn có thể như thế nào ! Người đã chết rồi, cậu đem ngươi những người này đi xử lý, đem tất cả chứng cớ của Nam Cung Tước đã thu thập sửa sang xong rồi đưa cho tôi!"

Mạc Thiên Kình lạnh lùng phân phó, chuyện cho tới nước này cũng chỉ có thể làm như vậy!

Trinh Tử vẫn còn đang đắm chìm trong cái chết bất ngờ của Nam Cung Tước. Huyết Sắc đi tới bên cô vết thương trên người chồng chất tất cả đều là vết máu, nhìn Trinh Tử, nhàn nhạt nói:

"Đại tiểu thư, cô rốt cuộc cũng hiểu rõ Nam Cung Tước rồi !"

hắn và các sư huynh đệ đều muốn rời khỏi Nam Cung Tước nhưng vẫn luôn không có cơ hội. Hơn nữa Trinh Tử vẫn còn ở trong tay hắn, nhưng mà anh ta cũng không ngờ Nam Cung Tước lại có thể xuống tay với Trinh Tử. thật may là đại tiểu thư đã tỉnh ngộ kịp thời!

Trinh Tử quay đầu lại nhìn Huyết Sắc, trên mặt đều là áy náy, hai chân khịu xuốngquỳ trước mặt hắn, khổ sở nói: " thật xin lỗi, đại sư huynh, Trinh Tử đã hại các người rồi!"

Những sư huynh đệ đã chết đều là do cô tạo thành!

Huyết Sắc đỡ cô dậy rất nghiêm túc nói: "không phải lỗi của cô, mọi người chúng ta ai cũng bị lừa! hiện tại hắn chết rồi, bọn họ ở dưới suối vàng cũng đã nhắm mắt được rồi!"

"Các người trước đừng nói đến chuyện này, chúng ta đi nên đi về nơi này không thích hợp nói chuyện!"

Mạc Thiên Kình nhìn bọn họ, hoàn hảo đã cứu được người ra rồi!

Liếc nhìn lửa lớn đang bốc cao hừng hực, Mạc Thiên Kình giao phó một nhóm người ở lại xử lý tốt, còn mình lái xe trở về biệt thự.

"Mạc Thiên Kình, anh đã trở lại? Người đã cứu ra chưa? Nam Cung tước đâu? Bắt được chưa?"

Sính Đình vừa nhìn thấy Mạc Thiên Kình trở lại lập tức xông đến hỏi không ngừng!

#84

Chương 159: Chết là tốt nhất, tôi không quan tâm đến anh ta!

"Chúng ta ngồi xuống rồi từ từ nói!"

Mạc Thiên Kình nhìn thấy Sính Đình quan tâm mình như vậy trong lòng cảm thấy rất ấm áp. Mặc dù mới vừa trải qua một cuộc đại chiến kịch liệt nhưng giờ phút này cả người đều được buông lỏng, nhìn thấy người phụ nữ của mình hỏi han chăm sóc bên cạnh liền cảm thấy rất thỏa mãn rồi !

Sính Đình vội vàng đi theo anh ngồi lên ghế. Sau khi cô tỉnh lại, biết bọn họ đã đi ra ngoài trong lòng khẩn trương cao độ lại vô cùng lo lắng. cô biết Mạc Thiên Kình không muốn đánh thức mình là vì sợ cô lo lắng, nhưng sau khi tỉnh dậy cô còn cảm thấy lo lắng hơn.

Bỏ qua chuyện Mạc Thiên Kình không phải là chồng của mình, nói thế nào thì anh cũng là cha đứa nhỏ, cô lo lắng cũng là chuyện rất bình thường.

Sính Đình nhìn mặt của Mạc Thiên Kình có chút mệt mỏi liền rót cho anh ly trà sau đó yên vị ở bên cạnh rất nghiêm túc chờ nghe.

Thủy Nhi từ trên lầu đi xuống, nhìn thấy Mạc Thiên Kình và lão K đã trở lại, nhưng lại không nhìn thấy Thượng Quan Quân Triết và Lý Băng đâu không khỏi nhíu mày, trên mặt mơ hồ toát ra lo lắng.

Chẳng lẽ là anh có chuyện? Mọi người đều trở về chỉ có anh là chưa.

Mặt lo lắng đi xuống lầu, đi tới bên cạnh bọn họ ngồi xuống." Thủy Nhi, cô rốt cuộc cũng xuống rồi!"

Sính Đình nhìn Thủy Nhi, sau khi cô thức Thủy Nhi vẫn chưa rời giường. cô ăn điểm tâm xong, sau đó ở dưới nhà vừa xem ti vi vừa chờ!

Thủy Nhi hai ngày nay hình như so với cô còn ngủ nhiều hơn!

Thủy Nhi có chút ngượng ngùng.

"thật ngại quá, tôi mới vừa rời giường!"

thật ra thì cô đã sớm tỉnh, chỉ là không muốn xuống. Bàn luận nhiều càng phải suy nghĩ nhiều, hơn nữa cô và Thượng Quan Quân Triết tối hôm qua đã nói rõ ràng nên càng sợ Thượng Quan Quân Triết sẽ xảy ra chuyện.

Mặc dù Thượng Quan Quân Triết trước kia đã làm chuyện rất đáng giận, nhưng dù sao anh cũng là chiến hữu của mình, đi chiến đấu gặp nguy hiểm nếu nói không lo lắng sẽ là giả!

"không có việc gì, cô bây giờ phải ngủ nhiều là đúng rồi!"

Sính Đình nhìn mặt cô lo lắng cười ha ha hỏi.

"cô không phải muốn hỏi Thượng Quan Quân Triết còn chưa có trở về hay sao?"

"không có, tôi làm sao lại muốn hỏi đến anh ta. Sống chết của anh ta thì có liên quan gì tới tôi!"

Thủy Nhi vội vàng giải thích, Mạc Thiên Kình nhìn cô rất nghiêm túc nói:

"Cậu ta bị thương. . . . . ."

"Anh ấy bị thương thật sao, có nghiêm trọng hay không? Có phải đi bệnh viện không?"

Thủy Nhi khẩn trương nhìn Mạc Thiên Kình, không ngừng mở miệng hỏi. Mạc Thiên Kình nhìn cô không khỏi than thở.

"Còn nói không quan tâm, không quan tâm thì cô hỏi cậu ta làm gì!"

Mạc Thiên Kình nhàn nhạt nói rồi nháy mắt với Sính Đình. Vốn là Sính Đình còn tưởng rằng anh đang nói thật nhưng sau khi nhìn thấy hành động của anh như vậy thì liền nhận ra là anh đang nói đùa.

"Đúng vậy, không cần để ý đến cậu ta, sống chết của cậu ta thì mắc mớ gì tới cô, chết là tốt nhất, cô nói có đúng hay không!"

Thủy Nhi cắn môi trong lòng thấy không yên nhưng vẫn không chịu thừa nhận mình quan tâm đến anh ta.

"Nhưng dù thế nào thì cũng là chiến hữu của tôi, cùng vào sanh ra tử sao lại không thể hỏi được?"

cô thật chỉ vì anh ta là chiến hữu của mình nên mới hỏi sao .

"thật sao? Vậy sao không thấy cô hỏi tình hình của Lý Băng, cô ấy cũng chưa trở về mà!"

Sính Đình trêu chọc nói, cô gái nhỏ này thật là cố chấp!

rõ ràng rất quan tâm Thượng Quan Quân Triết, lại còn nói chẳng qua là quan tâm đến chiến hữu, định lừa gạt ai đây!

"Tôi cũng có quan tâm mà, tôi. . . . . ."

"Đừng nói nữa... Hai người đừng đùa Thủy Nhi nữa, Thượng Quan Quân Triết cũng không có bị thương, cậu ta và Lý Băng đi xử lý vụ án kia rồi!"

Lão K nhìn hai người bọn họ phu xướng phụ tùy làm cho Thủy Nhi khó chịu vội vàng nói.

Thủy Nhi nhìn Mạc Thiên Kình và Sính Đình, trên mặt có hơi tức giận, không ngờ thượng tướng cư nhiên cùng với Sính Đình đùa bỡn mình như vậy!

"Các người. . . . . ."

Thủy Nhi nhìn bọn họ, tức giận đi lên lầu.

"Lão K, anh thật là chán!" Sính Đình bất mãn oán trách, liếc nhìn Mạc Thiên Kình:

"Anh thật là đần , sao không nói thẳng Thượng Quan Quân Triết đang nằm ở bệnh viện? Như vậy có lẽ cô ấy còn có thể kích động chạy đến!"

"Em thật ác độc, nếu Thượng Quan Quân Triết mà biết nhất định sẽ không hài lòng. Để cho người phụ nữ của cậu ta phải lo lắng như vậy thì không phải là chuyện đùa rồi!"

Mạc Thiên Kình nhàn nhạt nói, sau đó nhìn thấy Trinh Tử và Huyết Sắc đang đi đến.

"Trinh Tử!"

Sính Đình nhìn thấy mặt Trinh Tử đau buồn liền quay đầu lại nhìn Mạc Thiên Kình.

"Có phải đã xảy ra chuyện gì hay không?"

"Nam Cung Tước bị nổ mìn chết rồi, xương cốt cũng không còn một mảnh!"

Mạc Thiên Kình kể vắn tắt chuyện đã trải qua cho Sính Đình nghe. Sính Đình nhìn thấy Trinh Tử như vậy liền lên lầu bế đứa bé xuống cho cô.

Trinh Tử nhận lấy đứa nhỏ, nhìn Điềm Điềm đang ngủ rất say lòng của cô càng đau đớn hơn. Con gái còn nhỏ như vậy đã mất cha, mặc dù cô rất hận Nam Cung Tước, nhưng khi nhìn thấy anh chết như vậy thì lòng của cô lại rất đau, rất đau.

Dù sao thì cô đã từng yêu anh như vậy mặc dù lừa gạt cô lại còn hại chết ba của cô nhưng khi cô nhìn thấy anh chết cháy trong ngọn lửa cháy bừng bừng, hài cốt không còn. thì cô thật rất khổ sở.

"Trinh Tử, đừng đau lòng nữa, Điềm Điềm rất cần cô!"

Nam Cung Tước đây là tự làm tự chịu, chết cũng xứng đáng. Nhưng Sính Đình không dám nói với cô như vậy chỉ có thể ở âm thầm tự nói trong lòng.

Trinh Tử ôm Điềm Điềm, liếc nhìn đại sư huynh.

"Sính Đình, làm phiền cô băng bó giúp đại sư huynh của tôi được không?"

cô hiện tại thật không có hơi sức, cũng không có ý định đi băng bó, mất đi Nam Cung Tước lòng thấy thật đau. Nhìn con gái cô lại cảm thấy mình rất vô dụng!

"Ừ, cô lên trước đi nghỉ ngơi đi. Thủy Nhi đang ở trên lầu, cần gì cứ gọi cô ấy giúp một tay!"

Sính Đình nói xong liền xoay đi lấy thuốc trong tủ băng bó cho Huyết Sắc.

Mạc Thiên Kình nhìn Huyết Sắc hỏi:

"Về sau anh định như thế nào?"

Huyết Sắc rất kinh ngạc: "Tôi sẽ không bị xử tội sao?"

Mạc Thiên Kình híp mắt: "Anh rất muốn bị kết tội? Nếu như anh nguyện ý, tôi sẽ cho anh cơ hội!"

Dù sao anh ta cũng từng phạm pháp, nếu như nói không xử phạt thì cũng không thể được, nhưng mà anh ta cũng có thể mai danh ẩn tích sống một cuộc sống khác.

"Tôi muốn tiếp tục sống, anh nói đúng, hai tay tôi dính đầy máu tươi như vậy. Cho dù chết cũng không hết tội, tôi muốn sống để chuộc tội!"

Nếu như có thể anh ta nguyện ý ở trong tù, nhưng mà anh ta lại không an tâm về đại tiểu thư!

"Anh thích Trinh Tử sao?"

Sính Đình từ tốn hỏi, gương mặt tuấn tú của Huyết Sắc thoáng qua một tia không được tự nhiên sau đó nhẹ nhàng gật đầu.Sính Đình mỉm cười nói tiếp:

"một sát thủ giết người không chớp mắt mà vẫn còn biết xấu hổ? thật là kỳ lạ!"

Nhưng mà dáng vẻ đàn ông khi xấu hổ lại thật đáng yêu, dường như cô cũng chưa từng thấy Mạc Thiên Kình xấu hổ lần nào.

"Chuộc tội có rất nhiều cách, có người bị giam vào tù, cũng có người tự giác để được vào tù ăn năn hối cải. Nếu như anh thật sự sám hối thì dù cho anh có đang ở đâu đều có thể chuộc tội được!"

Mạc Thiên Kình nhàn nhạt nói, có lẽ mình nên cho anh ta một cơ hội.

Huyết Sắc nhìn anh: "Có thật không?"

"Đương nhiên là thật, anh phải nắm chặt cơ hội sống lại này, đừng để cho Huyết Sắc xuất hiện lần nữa, nếu không tôi tuyệt đối sẽ không bỏ qua!"

Mạc Thiên Kình cảnh cáo nói, mặt Huyết Sắc khiếp sợ nhưng trên hết vẫn là cảm kích.

"Cám ơn anh! Mạc thượng tướng!"

Huyết Sắc rất vui vẻ, anh thề sẽ chăm sóc Trinh Tử thật tốt, chuộc tội cho những lỗi lầm trước kia mình đã phạm phải!

Chương 160: Tôi muốn tìm đàn ông để phá trinh!

Trinh Tử ôm đứa bé trở về phòng, nhìn con gái đang ngủ rất say trong lòng đau không tả xiết. Nam Cung Tước cứ như vậy mà chết đi, mặc dù cô rất muốn giết chết anh, nhưng mà khi anh chết rồi cô lại thật rất khó tiếp nhận.

Thủy Nhi nhìn cô, biết cô đang rất khó chịu. Mới vừa rồi bọn họ ở dưới lầu nói chuyện cô ở phía trên nghe thấy hết. cô biết Trinh Tử vẫn còn rất yêu Nam Cung Tước. Nhưng phải chấp nhận thực tế đau thương thôi.

Nam Cung Tước đã giết quá nhiều người, tội ác ngập trời, đối với Trinh Tử lại vô tình vô nghĩa cho dù có chết cũng không có ai thương chỉ là cái chết của hắn ta có chút thảm!

"Trinh Tử, đừng khổ sở nữa, hắn không đáng giá để cho cô đau lòng khổ sở!"

Thủy Nhi vỗ vỗ vai của cô, nhìn cô đau lòng như vậy bản thân mình cũng không dễ chịu gì!

Trinh Tử lắc lắc đầu: "cô không hiểu đâu, tôi mặc dù rất hận Nam Cung Tước, nhưng dù sao anh ta cũng là người đàn ông duy nhất mà tôi yêu? Tựa như người Trung Quốc các cô vẫn nói: ’ yêu càng sâu, hận càng sâu. ’ tôi đối với Nam Cung Tước chính là như vậy!"

cô cũng không muốn mình đau lòng, nhưng mà sâu tận trong xương tủy không muốn đau thì có thể ngừng lại được, mặc dù Nam Cung Tước đối với cô vô tình nhưng mà những gì cô bỏ ra đều là thật lòng.

"Đừng như vậy nữa, hắn cũng không thể sống lại. Về sau cô còn phải sống tiếp, cô còn có Điềm Điềm, còn có chúng tôi nữa mà! Chúng ta đều là bạn bè của cô, cô nhẫn tâm để cho chúng tôi lo lắng cho cô hay sao?"

Nhưng trong lòng cô đang khó chịu như vậy làm sao có thể vui ngay được.

Trinh Tử rất cảm kích nhìn cô: "Thủy Nhi, cám ơn cô, yên tâm đi, tôi sẽ quên anh ta. Tôi sẽ cho Điềm Điềm một cuộc sống thật tốt."

Nhưng tạm thời cô không thể nào ngừng đau thương ngay được, Thủy Nhi nhìn cô nói:

"cô biết là tốt rồi, cô nên nghỉ ngơi một chút, đến tối tôi sẽ gọi cô dậy ăn cơm!"

Thủy Nhi nói xong liền đi xuống lầu, cô biết mình nên để cho không gian để từ từ suy nghĩ. Trinh Tử ôm đứa bé, nhìn bóng lưng Thủy Nhi rời đi, có lẽ Thủy Nhi nói không sai, mình nên vui vẻ mà sống tiếp.

Lý Băng và Thượng Quan Quân Triết bận rộn xử lý công việc xong trở lại thì cũng đã hơn bảy giờ tối. Thượng Quan Quân Triết đem tư liệu vụ án giao cho Mạc Thiên Kình, trên mặt khó nén mệt mỏi.

"Khổ cực cho các cậu rồi!"

Mạc Thiên Kình nhìn Thượng Quan Quân Triết bình thản nói. Lý Băng cũng lấy ra tư liệu chính mình chỉnh lý giao cho Mạc Thiên Kình. không ngờ được sản nghiệp của Nam Cung Tước lại nhiều như thế, bọn họ xử lý lại mất bốn năm tiếng mới xong. Nếu không có Thượng Quan Quân Triết ở đó cô quả thật sẽ mệt chết.

"Nếu anh thật sự thông cảm cho chúng tôi thì cho chúng tôi nghỉ phép hai ngày đi!" Lý Băng rất không khách khí tranh công. Kể từ làm việc với Mạc Thiên Kình thì ngày nghỉ của bọn họ ít đến đáng thương, sợ nhất chính là cứ vụ án nọ nối tiếp vụ án kia, mệt chết người.

Mạc Thiên Kình rất vô tội nhìn bọn họ: " cô cho rằng làm chúng ta đi trên con đường này rất dễ dàng sao? Bất quá tôi có thể nói vụ án này kết thúc thì chúng ta cũng có thể nghỉ ngơi một chút! Gần đây không có án gì lớn, các người có thể nghỉ ngơi cho tốt đi! !" Anh còn muốn mượn cơ hội này đem Sính Đình nắm trong tay, tốt nhất là lừa gạt cô ấy vào lễ đường!

"Có thật không? Thế thì tốt quá rồi!"

Lý Băng hưng phấn nói, trên mặt mừng rỡ so với vẻ mặt lạnh lùng ngày thường toàn khác nhau làm cho Mạc Thiên Kình và Thượng Quan Quân Triết vô cùng kinh ngạc.

Trong bọn họ cô là người không cần ngày nghỉ nhất cư nhiên bây giờ nghe thấy được nghỉ lại hưng phấn như thế.

Lý Băng không để ý đến ánh mắt của bọn họ, nhếch môi cười lạnh sau đó nhìn Thượng Quan Quân Triết khiêu khích nói:

"Thượng Quan Quân Triết, chờ đến khi được nghỉ tôi sẽ đi tìm đàn ông để phá trinh!"

Để xem anh ta còn nói cô là lão xử nữ nữa hay không. Cứ nghĩ đến cái danh hiệu đó là cô liền buồn bực không vui. Vốn còn muốn chờ tìm được người mình yêu mà người đó cũng yêu cô. Sau đó sẽ mang lần đầu tiên giao cho người đó nhưng bây giờ cô lại không muốn như vậy nữa. cô quyết định đi chọn một đối tượng sau đó hưởng thụ lần đầu tiên của mình!

Nhưng là điều kiện tiên quyết là cô phải tìm một người đàn ông đẹp trai, phẩm chất tốt mới được!

"Lý Băng, cô không phải đang phát sốt chứ?"

Thượng Quan Quân Triết có chút kinh ngạc hỏi, tay không tự giác sờ lên trán của cô. Lại có người muốn đi tìm đàn ông để phá trinh?

"Lý Băng, cô biết mình đang nói cái gì không?"

Mạc Thiên Kình cau mày, Lý Băng có phải đã bị bọn họ ảnh hưởng, muốn đi tìm đàn ông để phá trinh. Đây là lời của một người phụ nữ chưa biết đến tình yêu nói ra hay sao?

"Lý Băng, cô thật muốn đi sao? Đến lúc đó có thể mang tôi theo hay không? Tôi và cô cùng đi!"

Sính Đình hưng phấn nói, cô rất muốn đi xem Lý Băng sẽ tìm người đàn ông như thế nào. Hơn nữa cô tin rằng với con mắt của Lý Băng tuyệt đối sẽ tìm một người đàn ông có khí chất lại tuấn tú, chắc sẽ rất tuyệt.

Gương mặt tuấn tú của Mạc Thiên Kình lập tức đen lại, đem Sính Đình kéo vào trong ngực.

"Ngọc Sính Đình, em đi tới đó làm gì!"

cô cũng đã sắp làm mẹ, chẳng lẽ còn nghĩ tới chuyện đi tìm đàn ông?

Nghĩ đến đây Mạc Thiên Kình thấy rất không vui, tâm tình vô cùng kém .

Sính Đình tức giận nhìn anh chằm chằm: "Mạc Thiên Kình, anh không cần phải bá đạo như vậy có được hay không. Em đương nhiên là đi nhìn mỹ nam rồi, anh nghĩ một chút xem đàn ông mà Lý Băng tìm nhất định là người khỏe mạnh đẹp trai, phẩm chất ưu tú. . . . ."

"không cho phép!"

Nhìn cô nói mà mặt đỏ rần lên, nếu mà thật sự nhìn thấy những tên kia chẳng phải là sẽ suy nghĩ lại hay sao: "Em có biết mình bây giờ đang là phụ nữ có thai hay không!"

"Em đương nhiên biết. Mạc Thiên Kình, anh không cần bá đạo như vậy, em đi nhìn mỹ nam cũng không liên quan anh. Nếu anh muốn đi thì anh cũng có thể đi được!"

cô cũng không có cản anh: "Chỉ là, không cho phép anh cùng bọn họ lên giường, nếu không em sẽ thiến anh!"

Sính Đình không quên ác độc cảnh cáo thêm!

Mạc Thiên Kình thật là uất ức tới cực điểm: "Anh cho tới bây giờ cũng chưa từng đi đến những chỗ đó. Trừ em ra, anh nào có nhìn phụ nữ nào khác!"

Có thể nói anh là người đàn ông vô cùng tốt nhưng lại cảm thấy mình thật thất bại, cô ấy lại không hề yêu mình.

"Anh, xem ra những ngày tháng sau này của anh sẽ không được thuận lợi rồi!"

Thượng Quan Quân Triết không tim không phổi nói, nhìn thấy Mạc Thiên Kình bị Sính Đình cầm tinh như vậy tâm tình cảm thấy rất thoải mái!

"Cậu thì cũng không khác gì tôi đâu, cậu thì có chỗ nào tốt hơn tôi, Thủy Nhi vẫn còn chưa giải quyết được!"

Mạc Thiên Kình rất không khách khí nói, Thượng Quan Quân Triết quay sang nhìn Thủy Nhi đang bận rộn trong bếp lòng lại cảm thấy thật ủy khuất!

Anh đã quay về lâu như vậy, cô cũng không thèm ra ngoài hỏi han một chút, thậm chí ngay cả liếc nhìn một cái cũng không có!

thật là thất bại!

"Mọi người ai cũng muốn được nghỉ ngơi, tối nay chúng ta phải đi ăn mừng vì Nam Cung Tước bị bắt. Chúng ta lại phá được một vụ án lớn rất đáng để ăn mừng!"

Lý Băng lớn tiếng nói, tối nay cô sẽ phải tìm một người đàn ông để giải quyết xong vấn đề của mình.

"Lý Băng, cô cũng không phải muốn thừa cơ hội này đi tìm nam nhân phá trinh đấy chứ?"

Thượng Quan Quân Triết khiêu khích nói, cô khi nào lại thích đi tụ tập! Trước kia đề nghị đi, cô cũng không có đồng ý lần nào!

Lý Băng châm chọc nhìn Thượng Quan Quân Triết, mập mờ nháy mắt:

"không sai, tôi muốn đi phá trinh đấy!"

"Băng, cô không phải nghĩ muốn đàn ông đến phát điên rồi chứ!"

Sính Đình bị lời nói của cô thiếu chút nữa tắc nghẹn, cô ấy thật sự là muốn đi tìm nam nhân phá trinh?

"không sai, hiện tại chuyện tôi muốn làm nhất chính là việc này. Sính Đình, tối nay cô cùng đi với tôi nhé!"

Chương 161: đi tìm đàn ông phá trinh!

Mạc Thiên Kình nhìn Lý Băng, thật sự hoài nghi có phải đầu của cô bị hỏng hóc ở đâu không? Tìm đàn ông phá trinh, trong đầu cô thật sự nghĩ tới chuyện này hay sao?

Sính Đình nhìn Lý Băng, bị lời của cô làm cho mặt đỏ còn tim thì đập bình bịch. Phá trinh, như vậy tối nay cô ấy tính toán cùng với đàn ông lên giường, xxoo?

Sính Đình lại nhớ đến lần đầu tiên của mình với Mạc Thiên Kình, nghĩ đến đây liền đỏ hết cả mặt.

"Lý Băng, cô có phải muốn đàn ông đến điên rồi, nếu quả thật muốn phá trinh nơi này có ba người đàn ông cô chọn ai cũng được!" Lão K nhìn cô nói, Lý Băng nhẹ nhàng nhíu mày, nhìn ba người bọn họ.

Tay liền chỉ: "Mạc thượng tướng đã có Sính Đình, Thượng Quan Quân Triết lại làm cho Thủy Nhi to bụng, về phần anh...anh cảm thấy tôi có thể sẽ coi trọng anh hay sao?"

Nếu có khả năng thì cô cũng không phải làm xử nữ cho tới bây giờ, tối thiểu phải nhìn nhau bắn ra tia lửa mới được chứ!

Lão K bị cô nói như vậy sắc mặt có chút khó coi, nhìn chằm chằm Lý Băng. cô hai mươi ba tuổi vóc người cao gầy hấp dẫn, phong cách lạnh lùng mà xinh đẹp, tuyệt đối là một mỹ nữ băng giá.

Nhưng mà đối với cô anh cũng không có bao nhiêu hứng thú. Ai biết được nếu cùng cô ở một chỗ, cô không vừa ý thì ngay lập tức vung con dao mổ vào đũng quần mình. Đàn ông nào còn có thể bình thường được, đoán chừng thứ đồ chơi kia cũng mau nghẹn mà chết!

"Sính Đình, cô có muốn đi hay không, nếu không đi về sau có hối hận cũng đừng tìm tôi!"

Lý Băng nhìn Sính Đình chằm chằm, cô dám 200% khẳng định cô ấy tuyệt đối rất muốn đi nhưng còn do dự, đoán chừng là bị uy quyền của Mạc Thiên Kình áp chế.

Sính Đình cắn môi, giờ phút này ánh mắt lạnh lùng của Mạc Thiên Kình đang nhìn cô, cô mà có gan đi thì nhất định phải chết!

"Tôi muốn. . . . . ."

"Lý Băng tôi sẽ cùng đi với cô!"

Thủy Nhi đi ra nhàn nhạt nói, Lý Băng nhìn cô cười vui vẻ: “Khẩu vị của cô cũng tương đối hợp với tôi. Sính Đình, cô thật sự bị Mạc Thiên Kình áp chế rồi!"

Lý Băng hoàn toàn không để ý đến sắc mặt của thượng tướng đang vô cùng khó coi.

"Thủy Nhi, em. . . . . ."

"Tôi thì sao, tôi muốn đi chẳng lẽ còn cần phải xin phép anh hay sao?"

Lời nói lạnh lùng vô tình làm Thượng Quan Quân Triết rất buồn bực, nhìn vào cái bụng bằng phẳng của cô. Mới vừa mang thai, căn bản cũng không nhìn ra được như vậy nếu cô đi ra ngoài cùng Lý Băng nhất định sẽ bị người ta để mắt tới!

Nếu như cô cố ý tìm đàn ông theo lời cô nói, đây chẳng phải là quá dễ dàng hay sao!

"Em đang mang thai. . . . . ."

Thượng Quan Quân Triết kiên trì nói, anh bây giờ vẫn đang ở trong diện xét hạch nên không thể quá nghiêm khắc với cô được. Đợi đến khi giành lại được cô anh nhất định phải hung hăng dạy dỗ cô mới được. Phải cho cô biết rõ đàn ông không dễ dàng tha thứ phụ nữ của mình đi ra ngoài trêu hoa ghẹo nguyệt được!

Nhưng lời của anh còn chưa nói hết liền bị Thủy Nhi rất không khách khí cắt ngang:

"Mang thai thì sao, mang thai thì không thể ăn mặc thật xinh đẹp đi ra ngoài sao? Băng, chúng ta đi lên, tôi muốn cho tất cả đàn ông đều phải chú ý tới mình!"

Thủy Nhi vừa nói xong thì trong đầu Thượng Quan Quân Triết lập tức hiện lên một hình ảnh, Thủy Nhi mặc quần áo hở hang đầy mê hoặc, đôi mắt quyến rũ câu hồn ánh mắt của người khác. Mới suy nghĩ một chút mà cả người liền nóng lên, huống chi còn để cho cô đi ra ngoài cho những tên đàn ông kia nhìn!

"không được!"

Thủy Nhi và Lý Băng đang chuẩn bị lên lầu, Thượng Quan Quân Triết vội vàng gọi cô lại!

Thủy Nhi quay đầu lại, ánh mắt lạnh lùng sắc bén nhìn anh: "không được, tại sao lại không được!"

". . . . . ."

"Đừng nói nữa, nếu không anh sẽ phải hối hận!"

Thủy Nhi lạnh lùng cảnh cáo xong liền lên lầu với Lý Băng để chuẩn bị. Mặt Thượng Quan Quân Triết đầy lo lắng đi tới đi lui, không ngờ cô cư nhiên lại cùng Lý Băng mù quáng như vậy, đây là đang cố ý khiêu chiến với mình sao?

Chỉ là đối mặt với cảnh cáo của cô anh cũng không dám nói gì. Anh biết Thủy Nhi bây giờ còn đang tức giận, cô ấy còn chưa có tha thứ cho mình, coi như mình đi ngăn cản cô cũng chỉ là uổng phí hơi sức mà thôi, cho nên phải thay đổi chiến lược!

Mạc Thiên Kình hai chân bắt chéo, tâm tình hình như rất tốt, vẫn là Sính Đình tốt nhất. Anh cũng không nói chính xác là có cho cô đi hay không đi!

Sính Đình ngồi ở chỗ đó ngáp một cái, thật sự là nhàm chán cực độ, cô không phải là không muốn đi, mà là bụng có chút không dễ dàng.

Nếu là bụng của cô mà nhỏ như bụng của Thủy Nhi thì cô cũng sẽ đi thử một lần, nhưng mà bây giờ cô có thể đi giúp bọn họ một chút!

Nghĩ vậy Sính Đình liền chạy lên lầu!

Mạc Thiên Kình nhìn cô như vậy sau đó nhíu mày nhìn Thượng Quan Quân Triết:

"cô ấy đi sao?"

không phải cũng muốn thay quần áo đi ra ngoài tìm đàn ông đấy chứ?


Phan_1
Phan_2
Phan_3
Phan_4
Phan_5
Phan_6
Phan_7
Phan_8
Phan_9
Phan_10
Phan_11
Phan_12
Phan_13
Phan_14
Phan_15
Phan_16
Phan_17
Phan_18
Phan_19
Phan_20
Phan_21
Phan_22
Phan_23
Phan_24
Phan_25
Phan_26
Phan_27
Phan_28
Phan_29
Phan_30
Phan_31
Phan_32
Phan_33
Phan_34
Phan_35
Phan_36
Phan_37
Phan_38
Phan_39
Phan_40
Phan_41
Phan_42
Phan_43
Phan_44
Phan_45
Phan_46
Phan_47
Phan_48
Phan_49
Phan_51
Phan_52
Phan_53
Phan_54
Phan_55
Phan_56
Phan_57
Phan_58
Phan_59
Phan_60
Phan_61
Phan_62
Phan_63
Phan_64
Phan_65
Phan_66
Phan_67
Phan_68
Phan_69
Phan_70
Phan_71
Phan_72
Phan_73
Phan_74
Phan_75
Phan_76
Phan_77
Phan_78
Phan_79
Phan_80
Phan_81
Phan_82
Phan_83
Phan_84
Phan_85
Phan_86
Phan_87
Phan_88
Phan_89
Phan_90
Phan_91
Phan_92
Phan_93
Phan_94
Phan_95
Phan_96
Phan_97
Phan_98
Phan_99
Phan_100
Phan_101
Phan_102 end
Phan_gioi_thieu
Nếu muốn nhận thông tin bài viết mới của trang thì like ở dưới hoặc truy cập trực tiếp CLICK

TRANG CHỦ
Truyện Teen   Ngôn Tình   Đam Mỹ   Bách Hợp   Mẹo Hay   Trà Sữa   Truyện Tranh   Room Chat   Ảnh Comment   Gà Cảnh   Hình Nền   Thủ Thuật Facebook  
Facebook  Tiện Ích  Xổ Số  Yahoo  Gmail  Dịch  Tải Opera  Đọc Báo 

Lưu địa chỉ wap để tiện truy cập lần sau. Từ khóa tìm kiếm: chatthugian

C-STAT .